Thử đối chiếu Giáo dục Gia đ́nh Việt (trước 1975) với Giáo dục Gia đ́nh Mỹ Người viết; Phạm xuân Khuyến
Các nhà tâm lư Giáo Dục quả quyết rằng giáo dục gia đ́nh ảnh hưởng đến sự nghiệp của mỗi người chúng ta rất lớn lao.. Sự quả quyết đó được dẫn chứng bằng tài liệu của nữ tiến sỹ tâm lư gia Barbara De Angelis ( trong cuốn sáchAre you the one for me?) . Theo tài liệu th́ 80% những điều tin và những điều quyết định về chúng ta và về người khác đă được h́nh thành từ lúc chúng ta zero tuổi cho đến 8 tuổi. Giờ đây tôi muốn mời quí vị độc giả thử t́m hiểu Giáo dục gia đ́nh Việt và gia đ́n Mỹ như thế nào? Đối chiếu với nhau, hai nền Giáo dục gia đ́nh có ǵ chung chung, và có ǵ khác biệt nhau không ? |
||
I- Những điểm chung chung giữa 2 nền Giáo dục gia đ́nh Việt và gia đ́nh Mỹ Theo các nhà tâm lư Giáo Dục, th́ mục đích Giáo dục Gia đ́nh là nhằm phát triển t́nh cảm lành mạnh và phát triển hành vi lành mạnh của trẻ em. Mục đích là như vậy, nhưng thục tế trẻ em có được phát triển lành mạnh về t́nh cảm và về hành vi hay không th́ c̣n tuỳ vào đường lối tác động của mỗi cha mẹ dù là cha mẹ Việt hay cha mẹ Mỹ. A- Những đường lối tác động liên hệ đến t́nh cảm ( cảm xúc) - Coi nhẹ Cảm xúc của trẻ em (The Dismissing Style )
- Cấm chỉ Cảm xúc của trẻ em
(The Disapproving Style) - Hướng dẫn Cảm xúc của trẻ em (The Emotion Coaching Style)
1/- Coi nhẹ Cảm xúc trẻ em (The Dismissing Style )
Lời Cha Mẹ : Con không cần buồn làm chi. Không tệ đến thế đâu. Mặt hăy tươi lên. Không có lư do để mất hạnh phúc. Hăy lờ nó đi
Phản ứng của Trẻ em Tuổi thơ của các trẻ em là tuổi sống bằng t́nh cảm: vui buồn giận hờn. Nếu lúc nào các em cũng cứ nghe thấy lời nói luận điệu nêu trên hoài, th́ các em sẽ bị ám ảnh rằng có ǵ sai trái về t́nh cảm, dần dà các em nghĩ rằng giận và buồn là những cảm xúc xấu… Cũng có em nghĩ rằng cha mẹ coi thường ḿnh. V́ lúc nào cũng cứ nghe thấy lời cha mẹ nói luận điệu nêu trên hoài mà không giải thích, các em đâm ra hoang mang không học đưọc cách quản lư cảm xúc của ḿnh, mỗi lần các em bực bội .
Quan điểm của cha mẹ Cha mẹ nghĩ rằng cảm xúc không quan trọng, mà cảm xúc tiêu cực th́ chỉ có hại, nên cần thiết phải tránh đi. Cha mẹ cố t́m cách trấn an trẻ em cho chúng quên đi những cảm xúc đó mà trở lại tính khí b́nh thường.
Hậu quả về thái độ coi nhẹ Cảm xúc trẻ em đưa đến vấn đề - có thể trẻ em xa dần cha mẹ - cảm xúc không có giá trị ǵ để trẻ em tin vào - trẻ em không có kinh nghiệm để trấn an ḿnh khi bực bội - Cho một mô thức để trẻ em bắt chước mà quên đi cảm xúc khi bực bội
2/- Cấm trẻ em Cảm xúc (The Disapproving Style)
Lời Cha Mẹ: Chấm dứt ngay cảm xúc đó. Không được cảm xúc như vậy. Không có lư do mà buồn (tức giận). Không ai ưa kẻ buồn (tức giận) như vậy. Nếu cứ buồn như vậy, th́ sẽ bị trừng phạt . Phản ứng của Trẻ em: Trẻ em cảm thấy ḿnh có ǵ sai trái mỗi lần bực bội v́ nó thường bị la rầy hoặc bị đ̣n, cả khi nó chưa có hành vi nào quá đáng. Cha mẹ thường bảo là cảm xúc xấu. Đứa trẻ không biết làm sao ḱm hăm được cảm xúc mạnh. ![]()
Quan điểm của cha mẹ: - Sự bộc lộ cảm xúc là dấu chỉ nhược điểm - Cảm xúc tiêu cực chỉ phí th́ giờ, chứng tỏ thiếu tư cách - Cần phải tập quen phấn đấu để sống c̣n
Hậu quả về thái độ cấm Cảm xúc đưa đến vấn đề: Cảm xúc không thể được coi như một công tắc điện bật lên bật xuống theo ư muốn. Cố ép trẻ em chấm dứt ngay cảm xúc th́ thật tai hại. Khảo cứu cho thấy vấn đề như sau - Trẻ em khó tin vào sự xét đoán của ḿnh - Trẻ em lớn lên mặc cảm ḿnh có ǵ sai trái - Trẻ em khổ tâm v́ cảm thấy ḿnh mất tính tự trọng - Trẻ em trục trặc không biết ḱm hăm cảm xúc của ḿnh
và không biết
giải quyết các vấn đề khác của ḿnh ra sao
3/- Thả lỏng trẻ em cảm xúc như ư muốn (The Laissez-Faire Style)
Lời Cha Mẹ: Buồn giận, cứ xả ra cho hết đi Cứ vậy đi. Con cứ tuỳ tiện buồn giận. OK. Không phiền hà ǵ đến bố má.
Phản ứng của Trẻ em: Trẻ em thả cửa tự do tung hoành không bị giới hạn. Chúng không có cơ hội học điều chỉnh cảm xúc của ḿnh cho thích hơp. Chúng thiếu khả năng trầm tĩnh hạ cơn thịnh nộ xuống. Chúng khó tập trung trí óc để học hỏi những năng khiếu mới. Dĩ nhiên, chúng không học tốt tại học đường, không để ư tới những quy ước xă hội. Chúng cảm thấy khó kiếm bạn.
Quan điểm của cha mẹ: Cha mẹ nghĩ rằng sự biểu lộ cảm xúc là đường lối tích cực, để con cái họ kinh nghiệm về những cảm xúc mà rút ra cách vận dụng cảm xúc cho thích hợp. Họ muốn khích lệ con họ hiểu như vậy. Đồng thời, họ muốn chứng tỏ cho chúng biết rằng họ yêu chúng lắm, bất kể chúng làm ǵ trong lúc buồn hoặc nóng giận.
Hậu quả về thái độ thả lỏng trẻ em cảm xúc như ư muốn: Thái độ đó thất bại, bởi lẽ trẻ em cần hiểu biết những cảm xúc nhưng Cha mẹ không biết giúp chúng hiểu biết, và không dạy chúng làm sao vận dụng được cảm xúc. Trẻ em cần phát triển cảm xúc lành mạnh. Sự phát triển này đ̣i phải có những giới hạn cho hành vi, v́ không phải hành vi nào cũng được chấp nhận. |
||
4/- Hướng dẫn Cảm xúc của trẻ em (The Emotion Coaching Style)
Vừa cảm thông vừa hướng dẫn trẻ em về cảm xúc tức là dạy cho chúng hiểu biết rằng thế nào là cảm xúc, cảm xúc tác động thế nào, đặc biệt khi cảm xúc mănh liệt nhất. Việc hướng dẫn Cảm xúc có bao gồm sự đánh giá mọi t́nh cảm, chứ không đánh giá mọi hành vi. Để trở thành một vị Hướng dẫn Cảm xúc đ̣i thời gian thực hành, nhưng về dài hạn. th́ xứng đáng công lao.
5 Bước Hướng
Dẫn Cảm Xúc:
Ưu điểm của việc Hướng Dẫn Cảm Xúc - Trẻ em sẽ ăn ở tốt đẹp với những người khác. - Trẻ em tạo được t́nh bạn khăng khít với những đứa trẻ khác . - Trẻ em có khả năng kiểm soát những cảm xúc của ḿnh. - Trẻ em trở lại b́nh tĩnh mau lẹ . V́ thế chúng ít khi bị đau ốm. |
B- B- Những đường lối tác động liên hệ đến hành vi trẻ em
Thái độ thụ động (Passive Parenting) Thái độ nuông chiều con ( Permissive Parenting) Thái độ độc tài ( Authorirarian Parenting ) Thái độ hiền đức uy nghiêm ( Authoritative Parenting)
1/- Thái độ thụ động (Passive Parenting)
Cha mẹ thuộc thành phần chểnh mảng (rejecting-neglecting). Họ không tha thiết nuôi dạy con: v́ thế, thiếu đ̣i hỏi, thiếu quan tâm đến nhu cầu con cái họ .
Thí dụ điển h́nh Khi Tèo dựt lấy đồ chơi của bạn. Mẹ Tèo biết, nhưng lờ đi, mặc kệ không xen vào. Bà khoán trắng cho chồng kỷ luật con. Cả khi Tèo ngoan ngoăn, bà cũng không hôn nó, hoặc tán thưởng hành vi của nó
Đặc điểm của cha mẹ thụ động - không quan tâm đến nhu cầu con cái. - khoán trắng người khác nuôi con để sống đời sống riêng tư - nếu ra luật th́ cũng chẳng để ư đến ranh giới thích hợp nghĩa là không đặt giới hạn. Khi luật không được trẻ giữ th́ cũng chẳng có củng cố luật. Dễ dàng bỏ luật đă ra cho trẻ, khi nó khó tính, nhất là khi nó nổi tam bành. Để trẻ tự ư định giờ đI ngủ mặc dù đă có luật lệ - Mần ngơ: khi trẻ cứ coi TV dù bảo thôi, khi trẻ đánh đứa khác và khi trẻ la lại cha mẹ . - Chấp nhận hành vi ngược ngạo của đứa trẻ mà chống chế “Trẻ nít mà! chấp chi cho mệt”! Chống chế tại sao đứa trẻ ngược ngạo chứ không t́m căn do tại sao, không bao giờ đưa ra biện pháp kế tiếp để diệt trừ cái hành vi xấu đó: - Cho quà hay thưởng đứa trẻ đang la hét |
||
Hậu quả về thái độ thụ động đưa đến vấn đề V́ không có tập quán tự kỷ luật và không được hướng dẫn - trẻ em quen tự do không g̣ bó, nên thường vô kỷ luật ở trường.. Lớn lên rất có thể chúng có những hành vi phạm tội h́nh sự ngoài ṿng kiểm soát. - Về học vấn: trẻ em thiếu động lực học tập , học vấn thua các bạn bè - Về hành động: thiếu trách nhiệm khi lón lên. - Về mặt xă hội: kém giao tế với bạn bè và người lớn 2/- Thái độ cưng chiều con, nên để con tự do hành động ( Permissive Parenting)
Thí dụ điển h́nh:
Khi Xuân dựt lấy đồ chơi của bạn, Mẹ của Xuân không can thiệp. Bà không muốn áp dụng kỷ luật đối với con, cũng không cố theo rơi kiểm soát hành động của con, mặc dầu bà mến yêu con mọi lúc.
Đặc điểm của cha mẹ cưng chiều con nên để con tự do hành động
Thái độ thành phần cha mẹ này vừa là thái độ dung túng con cái để chúng hành động mà không can thiệp ( laissez- faire parenting), vừa là thái độ dân chủ coi con như bạn hơn là coi chúng là con của ḿnh (democratic parenting). Dân chủ có ư nghĩa là mọi người đều có tiếng nói bằng nhau. Trong lănh vục giáo dục, cha mẹ hậu thuẫn cao, kiểm soát thấp, cho con cái làm những quyết định ngang với cha mẹ.
Với thái độ để con cái diễn tiến hành động mà không can thiệp ( laissez- faire parenting), cha mẹ thả lỏng con cái cho chúng tự do theo ư chúng, tránh hướng dẫn và kỷ luật, ít kiểm soát hành vi của chúng, ít ḍi hỏi chúng phải trưởng thành, để chúng tự quyết định những vấn đề như giờ ăn, giờ ngủ, giờ coi tivi.. Với thái độ dân chủ, cha mẹ coi con như bạn hơn là coi chúng là con của ḿnh,. giúp con cái bằng những lời bàn bạc nhưng cho phép chúng làm như chúng muốn.. Cha mẹ đóng vai hướng dẫn chỉ giúp chúng dễ dàng thực hiện những ǵ chúng muốn và ước ao. Thành phần cha mẹ này: - thường kiên nhẫn (indulgent) chi tiền gỡ con khỏi những bất trắc do hành vi của chúng gây ra khi chúng c̣n niên thiếu, kiên nhẫn thưởng quà, dụ ngọt con cho nó ngoan. - Ít đặt kỳ vọng vào con, ít đ̣i con phải tập kiểm soát ḿnh để trưởng thành. Chính v́ vậy họ ít dùng kỷ luật đối với con, nghĩa là ít đưa ra những luật lệ hay tiêu chuẩn hoặc những giới hạn cho hành vi của con. Họ tránh đối chất với con
Hậu quả về thái độ cưng chiều con để con tự do hành động đưa đến vấn đề
V́ không có tập quán tự kỷ luật và thiếu hướng dẫn - Trẻ em tự do không g̣ bó, nên thường vô kỷ luật ở trường. - Trẻ em cảm thấy bất ổn bản thân, nên khi lớn lên dễ sa vào đam mê rượu, nghiện cần sa ma tuư, đời sống sa đọa hành vi ngang tàng - Về học vấn: trẻ em thiếu động lực học ; học vấn thua các bạn bè - Về hành động: trẻ em thiếu tinh thần trách nhiệm. Khi hành động chúng không quản trị được sự việc như những đứa trẻ khác, chúng cảm thấy ḿnh không hạnh phúc v́ tính tự trọng của chúng bị tổn thương:. Tính tự kỷ luật là yếu tố bảo vệ tính tự trọng cần thiết tạo đời sống hạnh phúc - Về mặt xă hội: trẻ em không biết hợp tác, giao tiếp vụng về, thiếu tinh thần chia sẻ. 3/ -Thái độ độc tài (Authoritarian Parenting)
Thí dụ điển h́nh:
Khi Tèo dựt lấy đồ chơi của bạn, mẹ của Tèo đến chộp lấy cánh tay của con, tức tối quát: Tao đă không cảnh cáo mày không được lấy đồ của kẻ klhác sao?. Trả lại ngay đồ chơi, nếu không trả , th́ đ ừng có coi TV tối nay. Tao mệt quá v́ mày chẳng tuân lệnh.
Đặc điểm cha mẹ độc tài mức độ hậu thuẫn con cái th́ thấp mà mức độ kiểm soát con cái th́ cao
- Ra luật lệ nghiêm khắc mà không hỏi, không giải thích - quá đ̣i hỏi con cái phải làm ǵ một cách chính xác, khi nào phải làm, và làm thế nào. Nhưng lại không quan tâm đến ǵ con cái cần - Không t́nh cảm nồng nàn vỗ về, không lộ vẻ yêu thương. – Ưa phạt mà không giải thích tại sao phạt –Dùng quyền lực cha mẹ và dọa nạt bắt con cái phải tùng phục hoàn toàn - Không bao giờ cho con cái sự lựa chọn. - Không bao giờ có những câu chuyện đối thoại cảm thông giữa cha mẹ và con cái |
||
Hậu quả về thái độ độc tài đưa đến vấn đề
- Có trẻ em khiêu khích gây lộn ngoài đường. Có trẻ em quá sợ hay quá nhát trước mặt những người khác. - Trẻ em không có cơ hội tự do học hỏi để đặt giới hạn và tiêu chuẩn hành động của ḿnh nên không quen tự kỷ luật. V́ thiếu tự kỷ luật trẻ em giảm thiểu tính tự trọng của ḿnh . - Trẻ em mất tinh thần lănh đạo, chỉ là người phục tùng. - Trẻ em không được cổ vơ t́m ṭi thám hiểm cái ǵ mới lạ ,nên ít sáng kiến, nghèo nàn tư tưởng. - Mặt xă hội th́: Trẻ em giao tế kém, ít bạn bè. Dáng bên ngoài, trẻ em có vẻ ngoan ,nhưng bên trong th́ có nhiều bất ổn, chờ ngày bùng nổ
Đánh giá cách giáo dục của cha mẹ độc tài
Khi con cái c̣n thơ ấu th́ phương cách dạy con của họ có thể tạm gọi là hữu hiệu, nhưng con cái không học được cách đưa ra những quyết định có trách nhiệm cho chính ḿnh.
Khi con cái lớn lên kha khá th́ sự đối kháng phát triển. Sự trừng phạt càng mạnh th́ càng gặp phải sự thách đố. Rồi sự thách đố dẫn tới khởi loạn, công khai hay trộm lén
Khi con cái tới tuổi thiếu niên, th́ không khí gia đ́nh trở thành ngột ngạt căng thẳng ( bao lực gia đ́nh có thể xẩy ra) |
4/ -Thái độ hiền đức uy phong (Authoritative parenting) Thí dụ điển h́nh: Khi Tư dựt lấy đồ chơi của bạn, mẹ nó đến dắt nó ra một bên, cho nó biết đồ chơi là của bạn và nó đă làm cho bạn bực ḿnh. Bà nhắc cho nó nhớ luật đă thoả thuận là đừng dựt lấy đồ chơi của người khác, liệu mà trả lại cho bạn. Giọng bà đanh, nhưng điềm đạm không gắt, rồi bà đợi xem con của bà có trả lại đồ chơi cho bạn nó kh\ông Hiền đức uy phong (Authoritative) ám chỉ
- Cha mẹ xử dụng quyền lực thích hợp (thăng bằng) : nghĩa là quyền lực không dùng luật bàn tay sắt - Cha mẹ đồng đều nâng đỡ và kiểm soát đúng nơi đúng lúc. Với sự nâng đỡ cao và sự kiểm soát cao, cha mẹ cha mẹ đóng vai tṛ lănh đạo trong mối liên hệ song phương chánh đáng giữa cha mẹ và con cái - Cha mẹ đ̣i hỏi cao nhưng lại đáp ứng những nhu cầu của con cái cao độ |
||
Đặc điểm cha mẹ Hiền đức uy phong:
- không quá khoan dung, không quá nghiêm khắc - êm đềm truyện tṛ, êm đềm lư luận với con cái, lắng nghe và cố hiểu quan điểm của con cái, ấm áp t́nh người -Quan tâm đến nhu cầu của con cái, cố làm thỏa măn chúng -Thuận cho những lựa chọn thích hợp theo tuổi của con cái, phù hợp với quy luật tự nhiên và lẽ phải -- Đưa ra cho con cái những giới hạn hợp lư, rơ ràng và nhất mực, nhất mực kỷ luật : đưa ra các tiêu chuẩn rơ ràng, quyết tâm cổ vơ điều ḿnh đưa ra -- nhất định không động đến h́nh phạt khắt khe --Không quấy rầy và hạn chế con cái
Hậu quả về thái độ cha mẹ hiền đức uy phong
Trẻ em được tự do t́m ṭi thám hiểm để có những quyết định riêng tư, căn cứ vào lư luận của ḿnh -Trẻ em được tự lập trong giới hạn - Trẻ em được khích lệ hoạt động có chất phấn đấu hợp lư Nhờ thái độ hướng dẫn của cha mẹ hiền đức uy phong, con cái biết cách sống độc lập, tự tin, uyển chuyển và tự do đúng mức. Con cái biết thích ứng với hoàn cảnh và môi trường mới. Chúng thành công trong đường học vấn Kết thúc phần t́m hiểu Giáo Dục Gia Đ́nh Việt- Mỹ Các nhà tâm lư Giáo Dục nhận định rằng: nói chung thi mục đích giáo dục gia đ́nh chưa có thành quả tốt đẹp, bởi lẽ các bậc cha mẹ chưa áp dụng sự hướng dẫn của ḿnh, sự tự do và kỷ luật dành cho trẻ em cho đúng mức trong sứ mệnh giáo dục . 1-Về sự tự do Triết lư của một số cha mẹ cho rằng: Sự dùng quyền lực đặt ra kỷ luật sẽ phá huỷ ư chí tự do và nhân phẩm con cái. Nếu được tư do, đứa trẻ rút được kinh nghiệm do những hành động của ḿnh để rồi h́nh thành những quyết định mà giải đáp những vấn đề của chúng. Sự cho đứa trẻ tự do hành động là cách tốt nhất . Hơn nữa, tuổi trẻ là tuổi nên được chở che, tự do thoát khỏi những đ̣i ḥi quá nặng, để sau này ra đời chúng sẽ phải kinh nghiệm cuộc sống dài. V́ vậy nếu đứa trẻ không thích thầy giáo này, th́ cho nó ra khỏi lớp, nếu nó chưa mệt th́ cho nó thức khuya. Triết lư đó có đúng không?
Vào năm 1989, sau thời gian khảo cứu về sự cho tự do, giảm kỷ luật cho đứa trẻ, liên hệ đến các hoạt động sau đây: giờ ngủ, thói quen học hành, ăn uống, và các hoạt động khác, th́ tâm lư gia giáo dục Diana Baumrind cho thấy rằng: a/ Về phía đứa trẻ có nhiều vấn đề phản lại sự phát triển lành mạnh: phá phách, làm loạn, ít tự chủ, xùng tính, kết quả học hành kém đi, không vâng lời, đ̣i hỏi, ỷ vào người lớn, tự ái, tự tôn, thiếu tự trọng, sầu cảm, liều lĩnh, nghiện rượu, hút thuốc, nghiền ma tuư, thô bạo, hành hung bạn bè, cảm thấy ḿnh thiếu an b́nh ( no security), cảm thấy dễ bực bội, và bị cô đơn ít được ai giúp đỡ. b/ C̣n về phía cha mẹ : các vị này cố nhũn nhặn với con cái, nhưng cuối cùng cũng phải la hét chúng v́ không c̣n cách nào khác 2-Về kỷ luật , đứa trẻ cần ở trong ṿng giới hạn của kỷ luật chi phối, th́ mới có sự phát triển cảm xúc lành mạnh. Giới hạn đưa đến sự an toàn cho đứa trẻ. Không giới hạn, đứa trẻ dễ đi tới hành vi khởi loạn hay phá phách. |
||
3-Về yêu thương và hướng dẫn, mỗi cha mẹ cần áp dụng tỷ lệ 80/20 về yêu thương/ hướng dẫn khi nuôi dưỡng con cái, đối với tuổi 13-19 th́ 90/10. Bên t́nh yêu nặng trổi hơn bên hướng dẫn, nhưng bên hướng dẫn cần phải có để con cái lớn lên lành mạnh. -Cha mẹ phải có khả năng dạy con cái phân biệt phải trái. Sự học hỏi một phần đến từ kinh nghiệm băn thân, một phần đến từ sống theo khuôn khổ lành mạnh, một phần đến từ sự dạy dỗ và hướng dẫn trực tiếp. Đứa trẻ không phải sinh ra đă biết đĩa bát cần phải rửa, hay không phải sinh ra đă biết rằng la hét cha mẹ là không ô k ê Khi cha mẹ đề nghị hướng dẫn một cách trịnh trọng và vững chắc, th́ đứa trẻ học được rằng thần phục quyền bính là an toàn cho chúng. Thái độ này th́ quan trọng để phát triển mối liên hệ với cha mẹ cũng như phát triển mối liên hệ với những người khác trong thế giới này. Khi hướng dẫn, cha mẹ nên đưa ra những gương bản thân, để dạy con cái điều chúng sẽ nhận, và sẽ không nhận trong những mối liên hệ ( chẳng hạn sự tha thứ là truyển thống đáng kính nên thực hành) th́ chính cha mẹ phải tỏ ra tha thứ cái tệ bạc của con cái để chúng bắt chước mà tha thứ cái tệ bạc từ những người khác.
II- Những điểm khác nhau giữa Giáo dục Gia đ́nh Việt và Mỹ (xin đọc giả click đối chiều) Bài viết của Phạm xuân Khuyến
|