Văn hóa Việt  Nam

           dưới chế độ XHCN  sẽ đi về đâu?  

 

Để có thể  hiểu biết được chiều hướng Văn hóa VN  dưới chế độ XHCN sẽ đi về đâu, chúng ta cũng nên có chút  khái niệm  về Văn Hóa.

    I-   Khái niệm  về Văn Hóa

  Thưa quí  vị  độc giả,    nói đến văn hóa tức là nói đến tổng thể sinh hoạt của một tập thể con người  trong  3 lănh vực cơ bản: Tâm linh, xă hội và đời sống vật chất liên hệ đến thân xác con người. Khái niệm này dựa theo lư luận căn cứ vào 3 yếu tố cấu tạo con người.

Yếu tố 1- Con người là một con vật tức là loài có thân xác.

Thân xác  được sinh  ra, lớn lên và chết đi. Có thân xác th́ phải ăn phải uống, cũng phải có bệnh tật .   Thc phẩm, thuốc men là những nhu cầu nuôi dưỡng thân xác  để thân  xác được khoẻ mạnh và phát triển.

 

Yếu tố 2- Con người là một con vật có tính siêu việt, nghĩa là con người có trí khôn, mà cái trí khôn này luôn luôn  hướng thượng, hướng về chân thiện mỹ,  thích t́m hiểu vũ trụ bao la,  và thường đặt ra những câu hỏi vượt quá  tầm hiểu biết của ḿnh.

Với tính siêu việt,  có người nghĩ rằng con người là  một phân thân của chân như bản thể tức bản thể  vũ trụ tuyệt đối (  quan niệm Phật giáo). Với tính siêu việt, có người nghĩ rằng con người  được  Thượng Đế dựng lên giống h́nh ảnh của Ngài   ( quan niệm của Thiên Chúa giáo)).

Nói cách khác , con người  là một con vật có phần tâm linh. Phần tâm linh làm cho con người khác con vật.

Tôn giáo môi trường cho phần tâm linh  hoạt động  và phát triển.  Nhờ đó con người mới t́m ra được ư nghĩa  của đời sống, mà có như vậy, th́ con người mới ham sống  để giúp ích cho nhân loại, và hiến dâng mạng sống  để làm những việc phi thường phục vụ  nhân loại.  Ư nghĩa đời sống  con người chỉ t́m được  trong tôn giáo. Bỏ tôn giáo ra,  đời sống con người thiếu phần ư nghĩa, hoặc mất hy vọng sống.

 

Yếu tố 3- Con  người  là con vật có tính xă hội

Con người từ xă hội mà sinh ra, được xă hội nuôi dưỡng lớn lên rồi trở thành phần tử xă hội.   Bỏ xă hội ra, con người không c̣n là con người.  Ngôn ngữ mà con người nói, chính là sản phẩm của xă hội. Mối   giây liên kết  giữa  người  với  người  trong Xă hội  chính là T́nh Người . T́nh người là đặc tính của  con  người.    T́nh người bắt nguồn từ  quan niệm  mọi người đều là  phân thân của bản thể  vũ  trụ  tuyệt đối ( quan niệm của Phật Giáo). T́nh người bắt nguồn từ  quan niệm  mọi người sinh ra giống h́nh ảnh của Thiên Chúa (quan niệm Thiên Chúa Giáo)..Nếu t́nh người mất đi  th́ xẩy ra   Vô Cảm, mà đă vô cảm th́ xă hội sẽ xẩy  ra  nạn mạnh được yếu thua, đâu có khác  ǵ   lũ  loài vật hung ác.

 
   

 II-   Văn hóa Việt Nam dưới chế độ Xă hội Chủ Nghĩa sẽ đi về đâu

 

 Bây giờ  xin mời độc giả  nhận định  về Văn hóa  Việt Nam dưới chế độ Xă hội Chủ Nghĩa

 

     A-    Lănh vực kinh tế. 

Lănh vực kinh tế là môi trường  sinh hoạt  đời sống vật chất liên hệ đến  thân xác con người.. Dưới chế độ Xă hội Chủ ghĩa, kinh tế được tiến hành qua những chính sách

 

Đợt  1

 

   Chính sách 1: Đấu tố  và cải cách ruộng đất

  Nhà  nước phát động phong trào nhân dân đấu tố  những điền chủ,  gán ép họ  đủ  mọi thứ  tội, để  rồi giết họ mà  tịch thu ruộng đất của họ.

     Bài  thơ  phát động  1:  Giếtgiết’’

                Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,

                  Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,

                  Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung ḷng,

                 Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt    thơ Tố Hữu )

    bài  thơ  phát động  2:    Giết Hết ’’

                   «Anh em ơi, quyết chung lưng
                    Đấu tranh tiêu diệt tàn hung tử thù
                    Địa hào đối lập ra tro,
                    Lưng chừng phản động đến giờ tan xương,
                    Thắp đuốc cho sáng khắp đường,
                   Thắp đuốc cho sáng đ́nh làng hôm nay,
                    Lôi cổ bọn nó ra đây,
                    Bắt quỳ gục xuống đọa đầy chết thôi !».  
  (thơ Xuân Diệu) 

Chính sách 2:  Quốc hữu hóa

 Đất đai, tài sản và việc làm của dân chúng đặt  dưới quyền quản lư của nhà nước

 

 Chính sách 3:    Áp dụng Chế độ bao cấp :

Dân chúng làm việc  theo phương thức tập thể,  rồi lănh thực phẩm và nhu yếu phẩm theo hộ khẩu của từng gia đ́nh

 

Chính sách kinh tế nêu trên

không đem lại ấm no cho dân chúng, mà ngược lại đem  đói rách và đời sống  khốn  khổ cho dân chúng  c̣n tệ  hơn, nếu so với đời sống thời kỳ phong kiến, bởi lẽ  dân không có hứng thú làm việc và tài sản  dân làm ra  bị thất thoát bằng đủ mọi cách.   Kết cục,  quốc gia trở thành nước nghèo nàn lạc hậu..    Đây là một sự thực mà thế giới xác nhận

Đợt  2:

          Kinh tế thị trường theo định  hướng XHCN

Thấy chính sách kinh tế nêu trên thất bại, bị thế giới  chê cười, nhà nước  bèn đổi mới chính sách kinh tế . Chính sách đổi mới này bao gồm Doanh nghiệp nhà nước,  doanh nghiệp tư nhân và  thị trường xuất nhập khẩu.

 

1-   Doanh nghiệp nhà nước  

   Doanh nghiệp nhà nước  là cốt lơi của kinh tế quốc gia. Doanh nghiệp này do nhân viên nhà nước  trực tiếp quản lư, người chỉ huy lương cao,. Tài sản của doanh nghiệp nhà nước là tiền do  nhân  dân đóng góp.  Doanh nghiệp này có nhiều ưu tiên về quyền lợi và phương tiện: v́ lợi ích cho đảng,  nên người quản trị  có nhiều áp lực cho điều họ muốn, xin điều kiện ǵ cũng được..

 Nền quản trị th́ quái đản, chủ trương một đàng, nhưng làm một nẻo.  Không có cơ quan  nào giám sát  doanh nghiệp nhà nước,  nên họ đẻ ra con số ma, bá cáo th́ lời, nhưng điều tra th́ lỗ.    Bao giờ cũng lỗ, cấp chỉ huy t́m cách vơ vét tiền., không làm mà có tiền.     Nếu bị lỗ, th́   họ  chỉ bị thay thế, chứ không bị trừng phạt. thành ra khi bị mất chức   hay khi về hưu, họ  không  bị  tội vạ ǵ,   tài sản của họ c̣n  vẹn toàn, chỉ có tăng mà không có giảm.

  Lư do tại sao  doanh nghiệp  làm ăn  thua lỗ  quá  sức tưởng tượng,  v́ nhóm lợi ích của  ban quản lư chính quyền rút tỉa cả vốn lẫn lời.,  . Tiền vốn do Quỹ  quốc gia bị mất mát.

2-   Doanh nghiệp tư nhân

Doanh nghiệp tư nhân được phép hoạt động nhưng  gặp trở  ngại không thể  phát triển,  v́ nhà nước không có chủ  trương hậu thuẫn, mà lại  bị thuế má nặng, thiếu phương tiện, nên không thể cạnh tranh  và cuối cùng bị phá sản.

3-Thị trường Hàng hóa

 Hàng hóa xuất khẩu th́  ít, mà  hàng hóa nhập khẩu th́  tràn lan.  Hàng Trung Quốc tràn lan,  rẻ hơn hàng nội hóa,  nên hàng nội hóa bị ế  ẩm.  Lư do hàng  Trung Quốc  tràn lan mà rẻ  là  v́  chính sách Trung Quốc nhằm  triệt  hàng nội hóa Việt Nam  làm cho nền kinh tế Việt Nam lệ thuộc vào Trung Quốc.

 Riêng hàng thực phẩm Trung Quốc được chế  biến bằng các hóa chất, nên có nhiều độc hại cho cơ thể , mang bệnh và tử vong đến cho người tiêu dùng. Thực phẩm Trung Quốc  phần nhiều là những thực phẩm bị quá hạn, dân Trung quốc chê, nên đem sang  bán tống táng tại Việt Nam. Thực phẫm quá hạn th́ gây ngộ độc cho những người  Việt nghèo túng.

Thực phẩm Trung Quốc gồm chất liệu nấu ăn  và  trái cây.   Chẳng những chất liệu nấu ăn  độc mà cả đến trái cây cũng độc v́  trong lănh vực  nông nghiệp Trung Quốc, phân bón được chế biến  toàn bằng các hóa chất.

Hàng thực phẩm Trung Quốc  đưa sang Việt  Nam   thuộc 2 thành phần:  chính ngạch và tiểu  ngạch. Thực phẩm chính ngạch đă  độc hại cho  sức khỏe,  nhưng thực phẩm tiểu  ngạch   c̣n thật là tệ hại hơn.  Thực phẩm tiểu  ngạch  là thực phẩm do những kẻ vụ lợi làm ra bằng  bất cứ chất liệu ǵ, nhằm mục đích lợi nhuận mà thôi.

Trong lănh vực thị  trường, cơ  quan giám sát của nhà  nước biết rơ  vấn đề, nhưng v́ tính vô tư   nên  không  có phản ứng bảo vệ  sức khoẻ của người dân,  cũng có    thể  v́ họ  ăn tiền hối lộ, để  rồi đồng lơa  cấu kết  với con buôn mà chia phần tiền, mà  lơ  là kiểm soát rồi mần ngơ không tịch thu, để  cho các hàng hóa độc  hại được  lưu hành dễ  dàng.   Hành động của ban giám sát nhà nước  thực tế  chứng tỏ họ là hạng  người không dấn thân  phục vụ  lợi ích dân chúng và không  tôn trọng  quyền tự do của con người. Chính họ  là  hạng  người  Việt  giết người Việt.  Về phía người tiêu dùng, có thể v́  thiếu thức ăn cứ mua đại, mặc dầu biết là hàng độc, lư luận rằng ăn đồ độc đâu có chết ngay.  Quả thật người dân sống trong  chế độ XHCN cũng trở  thành  vô tư cả cho mạng sống của ḿnh.

 
   

    B-    Lănh vực Tâm Linh 

   Tôn giáo chính là một môi trường  tốt cho thế giới tâm linh của  tính siêu việt con người hoạt động.   Nhờ có  môi trường này, mà con người t́m ra được ư nghĩa  đời sống để mà sống.  Nếu cảm thấy đời sống  vô ư nghĩa  th́ sống để làm ǵ , nhất là khi bệnh hoạn, khi nghèo đói bệnh tật, khi bị tù đầy gian khổ..

 Nhưng sống dưới chế độ xă hội chủ nghĩa, nhà nước chủ trương   băi bỏ tôn giáo v́ cho đó là thứ thuốc phiện ru ngủ quần chúng.

    Một đàng nhà nước giáo dục   trẻ em  theo đường hướng duy vật vô thần, thượng tôn luật pháp, cho những ǵ ngược với vật chất đều là mê tín, là duy tâm, cần phải phá bỏ .

Đàng khác   nhà nước   cố  t́nh hạn chế tối đa những sinh hoạt tôn giáo để cho người ta  sao    lăng thế giới tâm linh của ḿnh.   Họ đàn áp, bắt bớ những người lănh đạo   Phật Giáo Thống Nhất,  Phật Giáo Hoà Hảo,  Cao Đài Giáo., và Giáo Hội Tin Lành.  Họ lập ra  các loại tôn giáo quốc doanh: Phật Giáo Quốc Doanh, Cao Đài Quốc Doanh, Công Giáo quốc danh để nhồi sọ  chủ  thuyết  vô thần. Các loại tôn giáo quốc doanh là một quá tŕnh  diệt đạo từ từ.  Trong các loại tôn giáo quốc doanh, cán bộ  Cộng Sản  đội lốt nhà tu, để lôi kéo  các đạo hữu  chân chính vào bẫy vô thần.

 Rất nhiều người nhận định rằng giới trẻ  đă từ từ bị  chính sách vô thần ám ảnh để rồi chỉ nghĩ đến vật chất, nghĩ đến miếng cơm manh áo, mà dành dật  với người khác, cướp của giết người và trộm cắp.

 
   

C-    Lănh vực Xă  Hội 

  Nói đến lănh vực  xă hội,  th́ người ta  thấy rơ ràng t́nh người ( tinh thần cộng đồng)   là yếu tố liên kết mọi người với nhau. Nhờ có t́nh người mà chính phủ   chân chính lo cho dân cơm no áo ấm, an ninh xă hội và những phương tiện giải trí để mọi người có đời sống hạnh phúc.. Đấy là  mục tiêu chính đáng của một xă hội lành mạnh.

Nhưng tại  Xă hội chủ Nghĩa Việt Nam.  T́nh người   ( tinh thần cộng đồng)   không phải là động lực cho những hoạt động  của  nhà nước lo cho hạnh phúc của nhân dân,  Đảng  Cộng Sản mới là động lực cho  những hoạt động của họ..  Mục tiêu của Đảng mới là cơ bản hoạt động.  V́ mục tiêu này, mà nhà nước  thi hành những hành động:

 
   

1-đấu tố

       Nhân viên nhà nước kích động  người dân căm thù, xỉ vả, chủi bới, bới móc những khuyết điểm  nhau, gây đấu tranh giai cấp.  Cuối cùng giết chết  tại chỗ những người bị đấu tố .  Kết quả của vụ đấu tố, người dân không  được thụ hưởng một thành quả ǵ,  mà ngược  lại nhà nước tịch thu hết tài cản của người bị đấu tố. Những nạn nhân đấu tố lại là chính những người đă làm ơn cho ḿnh khi ḿnh bị túng thiếu, vay muợn. Có khi người nạn nhân chính là cha mẹ của ḿnh. Chẳng hạn  BỐ Mẹ của đồng chí Trường Chính  là nạn nhân đấu tố do chính Trường Chinh chủ trương.

  Hậu quả tai hại: ngày nay  người dân Việt có thói quen chửi bới, xỉ vả, căm thù và bới móc nhau thậm tệ. Chửi: bây giờ là đặc tính của  dân miền Bắc Việt Nam.  Ai có dịp ra Hà nội th́ thấy hiện tượng đó.

2- Cưỡng  bách dân  đi vùng kinh tế  mới tự lực mà  sống, và tịch thu nhà cửa  tài sản của họ.

     Chính sách này áp dụng ở miền Nam   hàng chục năm sau biến cố  thống nhất  đất nước 1975. Hàng triệu người phải bỏ thành thị mà đi  những vùng đồng lầy hay rừng rú để khai phá đất đai.  Ra đi với hai bàn tay trắng, không phương tiện, sống vất vưởng tha phương cầu thực., người dân quá đau khỗ.   Nhiều người chết v́ ḿn ở những vùng này.

2-Hành hạ giam tù những người không  lập trường với đẳng:

  - Những người sỹ quan chế độ cũ
        Có những người chết trong tù, có những người bị tù đầy hàng chục năm hay hơn nữa, chỉ v́ họ  chiến đấu cho tự do, dân chủ dưới chế độ  Việt Nam Cộng Ḥa miền Nam

  -Những người  dân  biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lược: các đảo Hoàng Sa. Trường Xa.   Với tấm ḷng yêu nước, họ cảnh cáo  Đế quốc  xâm lược phương Bắc  đừng có  xâm phạm lănh thỏ quê hương Việt. Nhưng v́ muốn  Đảng  tồn tại dưới sự che chở của Đảng CS  Trung Quốc, nên nhà nước  thà  mất nước, chứ không muốn mất đảng ,  v́  thế  họ   ra tay cho Công An  hành hạ , giam cầm, ngơ hầu tiêu diệt  ḷng ái quốc của người dân

  - Những người đ̣i  có một chính quyền  đa đảng muốn quốc gia có nhiều thành phần tham dự  để cùng xây dựng quê hương ,  tạo hạnh phúc tự do cho mọi người dân 

3-Bạo lực  của Chế độ   XHCN

      Chế độ XHCN   được gây dựng trên đất nước VN  bằng bạo lực :   đánh đuổi   thực dân Pháp  rồi  giết các đảng phái yêu nước và thôn  tính miền Nam bằng bạo lực  suốt  30 năm trường, chứ không chủ trương t́m giải pháp ḥa hợp dân tộc .

 Sau khi  chiếm được miền Nam,  nhà nước XHCN   dùng  bạo lực của  công an và côn đồ để  diệt trừ những ai phản đối những chỉ thị ban hành mà nhà nước   thực hiện,  cưỡng bách dân mù quáng tuân lệnh .  Những chỉ thị này làm thiệt hại tài sản người dân, hoặc quyền tự do sinh sống của họ. Bạo lực  đến nỗi, người dân có thẻ chết ngay trước khi bị bắt vào đồn, hay  bị phế thải không c̣n làm được ǵ.  Người hành hung được   nhà nước  bảo vệ.

Ngày nay, bạo lực   đă  gần như  trở thành truyền thống của giới trẻ  và học sinh nơi học đường và ngoài xă hội.   Lũ học sinh này đấm đá  nhau, ẩu đả nhau,  trong khi đó  đa số học sinh khác nhửng nhưng hoặc vỗ tay kích động thêm.  Ngoài đương phố cũng vậy, thấy mấy người đánh nhau vỡ đầu,  người ta vẫn đứng xem coi và không hề có sự  mủi ḷng, vào can ngăn.

 Bạo lực  phát triển bao nhiêu th́ tinh thần cộng đồng  giảm đi bấy nhiêu. để rồi t́nh người cuối cùng sẽ mất đi trong xă hội Việt Nam

 

 4- Bit miệng dân chúng và đánh lừa dân chúng

       Tai mắt của nhà nước là  báo chí, một công cụ được nhà nước bố trí, duy tŕ vấn đề chính trị của đảng đưa ra, bóp méo thông tin,  theo chiều hướng  của đảng. Dân nào biết sự thực cũng không dám nói ra.. Hiện tại khắp nước Việt có  chừng  100 tờ báo, nhưng tựu trung  chỉ có một chủ báo mà thôi

Hạu quả tại hại là ngày nay dân không tin những ǵ nhà nước nói ra, có báo chí đấy mà không đọc, Hơn nữa dân  lại cũng  nhiễm phải thói  quen  học được từ nhà nước,  là nói dối, đánh lừa nhau, không tin nhau, Chửi nhau thậm tệ.

   5-    Đề cao  Tầu Cộng,  coi nhẹ  quốc gia dân tộc

 Chính sách của nhà nước  là che giấu những hành động xâm lăng của Bắc phương,   khiến thui chột ḷng yêu nước . Chính sách của nhà nước  là cho Công An  và tụi côn đồ dẹp những đoàn  biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lược,  và hành hạ , giam cầm những ai   biểu t́nh, ngơ hầu tiêu diệt  ḷng ái quốc của người dân.  Chính sách của nhà nước là đề cao Tầu Cộng  trong sách Giáo Khoa, để rồi  học sinh làm  hàng  rào chặn  đoàn biểu t́nh, phá đám việc tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ.

 

6- Nền Giáo dục XHCN:

     Giáo dục  bất cập, lạc hậu, giáo điều và thiếu thực tế v́ nó bị  tha hóa do triết lư  giáo dục của chủ nghĩa vô thần Cộng sản   Mác Lê Nin.

Triết lư giáo dục này chủ trương đạo đức cách mạng với 2 nguyên tắc chính nhằm cái lợi:
 nguyên tắc 1:    mọi cái có lợi cho Cách mạng (tức cho đảng) đều là chân thiện mỹ, dù đó là gian dối hay bạo lực, xấu xa hay đê hèn;
 nguyên tắc 2:    cứu cánh biện minh cho phương tiện.  Cứu cánh đây là sự tồn tại của chế độ CS, nên nếu phương tiện có đi ngược lại tiếng nói của lương tâm, lời dạy của tôn giáo th́ cũng bất chấp, bất cần.

Triết lư giáo dục này đưa ra mục tiêu: đào tạo người dân, nhất là giới trẻ, thành thần dân trung thành với đảng,. chứ không trung thành với dân tộc .

 
   

Triết lư giáo dục này đưa đến sách lược:

     Đảng CS phải quản lư, khống chế toàn diện nền giáo dục quốc dân từ mẫu giáo đến đại học.

1/ -Đảng tiêu diệt các trường tư của mọi tôn giáo  và khống chế các trường tư của mọi công dân.  Hiện các tôn giáo chỉ được mở trường mẫu giáo mà thôi.

2/-  Đảng đặt các hiệu trưởng cho mọi trường công lập từ tiểu học trở lên:

       Hiệu trưởng:    phải là thành viên của đảng; ngoài ra c̣n có bí thư đảng, đảng đoàn trong trường học để kiểm soát mọi giáo viên và học sinh, mọi chương tŕnh và hoạt động của trường. Mỗi cậu đoàn viên đoàn Thanh niên Cộng sản có bổn phận đóng vai công an theo dơi thầy và bạn của ḿnh, nhất là trong lập trường chính trị. Nhiều em thuộc Đội thiếu nhi Tiền Phong trong các trường cấp 1 cũng lănh nhiệm vụ báo cáo về cô giáo của ḿnh.

3/    Đảng độc quyền biên soạn sách giáo khoa và coi giáo khoa là pháp lệnh, không được giảng dạy ra ngoài, nhất là các môn khoa học nhân văn. Chính v́ thế :

  a/  Vào năm 1960, một thày giáo bạn của nhà thơ Nguyễn Chí Thiện bị đau, đă nhờ ông dạy giúp hai giờ môn sử. Bài học hôm ấy nói về Thế chiến thứ hai kết thúc với sự đầu hàng vô điều kiện của Nhật . Sách giáo khoa viết rằng Thế chiến này kết thúc là nhờ Hồng quân Liên Xô đánh bại quân đội Nhật.  Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đă thẳng thắn giảng cho học sinh biết sự thật là quân Nhật thua quân Đồng minh v́ hai quả bom nguyên tử của Mỹ. Cái giá của việc “coi thường” giáo khoa này là hai tháng sau ông đă bị nhà cầm quyền kết án và đẩy vào lao ngục, 27 năm dưới bàn tay sắt máu của chế độ.

    b/  Tháng 6-2009, cô giáo Nguyễn Thị Bích Hạnh, 28 tuổi, đang dạy ở trường Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quảng Nam, bị buộc thôi việc v́ sử dụng bục giảng làm nơi tuyên truyền những nội dung trái với quan điểm của chính sách Nhà nước, chính là cô đă đề cập với các em học sinh một số bài viết trên các trang mạng hải ngoại như Talawas và Tienve.org với mục tiêu “hướng dẫn các em biết cách tự học, tự đọc, tự t́m ṭi phân tích thông tin” 

 
   

4/ - Đảng đặt ra hệ thống quản lư giáo dục (bộ, ty, sở, pḥng) từ trung ương tới địa phương: tỉnh, thành, quận, huyện để kiểm soát từ học đường đến gia đ́nh, từ thầy đến tṛ .Toàn bộ nhân sự quản lư giáo dục đó đều xuất thân từ hệ thống các trường đảng vốn có khắp mọi tỉnh mang tên là trường Nguyễn Ái Quốc.

5/ -   Đảng buộc môn chính trị trong các trường là môn chính khóa với rất nhiều tiết học.

6/ - Đảng c̣n đoàn ngũ hóa học sinh sinh viên qua tổ chức Đội Thiếu nhi Tiền phong và Đoàn Thanh niên CS mà hầu như có tính cách bắt buộc, nhằm tẩy năo và nhồi sọ thế hệ trẻ về ḷng kính yêu “bác” và việc bước theo “đảng”.

 

7/ -  Đối với đông đảo quần chúng nhân dân, Đảng giáo dục họ bằng một nền thông tin tuyên truyền nhồi sọ liên tục ngày đêm, bằng cách làm cho mọi người dân nghi ngờ nhau, ḍ xét nhau, báo cáo nhau và nhất là xa lánh, căm ghét tất cả những ai bị đảng cho là kẻ thù nhân dân, của nhà nước, của chế độ. Số phận thê thảm của các nhà trí thức nổi tiếng như luật sư Nguyễn Mạnh Tường, triết gia Trần Đức Thảo, bác sĩ Nguyễn Khắc Viện sau khi họ lên tiếng cho sự thật và lẽ phải, dân chủ và tự do là những bằng chứng. “Nghe theo đảng, nói theo đài” là châm ngôn sống mà đảng đă luôn nhồi vào đầu óc quần chúng bằng cả một nền báo chí công cụ đồ sộ mà  ông  Nguyễn Phú Trọng vừa khoe nhân kỷ niệm 90 năm “Ngày Báo chí Cách mạng VN” (21/06/1925-2015): 849 cơ quan báo in, 67 đài phát thanh - truyền h́nh, 98 báo, tạp chí điện tử, một hăng Thông tấn quốc gia, 35.000 người làm việc trong lĩnh vực báo chí trong đó có gần 18.000 là nhà báo chuyên nghiệp”. Rồi c̣n bằng một hệ thống loa phường đinh tai, nhức đóc.

Chúng ta cứ đọc Luật Giáo dục và nh́n nền Giáo dục là thấy rơ sách lược (hay đường lối)  chính  trị  của  Đảng trong lănh vực  Giáo Dục nêu trên.

 
   

Luật giáo dục

       Luật giáo dục  do đảng chỉ đạo quốc hội soạn mà đă ban hành ngày 14-06-2005.:

 “Điều 2: Mục tiêu giáo dục: Đào tạo con người VN … trung thành với lư tưởng ….. chủ nghĩa xă hội.”.

Điều 3: Tính chất, nguyên lư giáo dục: Nền giáo dục VN là nền giáo dục xă hội chủ nghĩa mà chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng”

 “Điều 27: Mục tiêu của giáo dục phổ thông là giúp học sinh phát triển toàn diện về đạo đức, trí tuệ, thể chất… h́nh thành nhân cách con người VN xă hội chủ nghĩa…”.

 “Điều 40: Nội dung giáo dục đại học phải có tính hiện đại … và các bộ môn khoa học Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh

 

    Hậu quả của  chính sách nhà nước XHCN

           trong các sinh hoạt  Kinh tế, Tâm Linh và Xă hội

 

Đối  với t́nh trạng Kinh Tế

  Việt nam  trở thành một nước nghèo nàn,   lợi tức đầu người b́nh quân  được xếp loại vào hạng thấp nhất  khi so sánh với lợi tức đầu người  của các nước trên thế giới.  Dân chúng đói khổ trong khi  gia đ́nh các lănh tụ  CS nắm chính quyền th́ quá giầu có.  Kỹ thuật  nông nghiệp quá lạc hậu : đa số nhân dân c̣n dùng các phương tiện cổ truyền. Các nhà mấy kỹ nghệ của chính người Việt  quản lư    th́  thiểu số  và thô sơ.

Đối  với t́nh trạng  tâm linh

Từ năm 1975 trở đi, thái độ duy vật thực tế dần dần gây nhiều tác hại đến gia đ́nh. Người ta vẫn đi chùa lễ Phật, vẫn cầu nguyện tại các thánh đường nhưng hầu như đó chỉ là những h́nh thức tôn giáo bên ngoài

Đối  với t́nh trạng  Xă hội

–    Con tố cha, vợ tố chồng, hàng xóm tố nhau

-    Hủy   hoại toàn bộ nền đạo đức cổ truyền : là t́nh làng nghĩa xóm, là nếp sống chân thành, là nhân ái giữa mọi người Việt, là tôn ti trật tự trong gia đ́nh, trong ḍng họ, trong cộng đồng. -    T́nh người giảm, mà thù hận tăng.
-
    Dân nghi ngờ nhau, ḍ xét nhau, báo cáo nhau và nhất là xa lánh, căm ghét tất cả những ai bị đảng cho là kẻ thù nhân dân, của nhà nước, của chế độ.

 -  A i  nấy chạy theo hưởng thụ ích kỷ

--  Xả rác bừa băi, không tôn trọng luật đi đường, phá hoại công tŕnh công cộng.
 -  Gian dối trong giao tế, lừa đảo, hứa hẹn hăo huyền, coi lừa lọc gian dối trong buôn bán, học hành, thi cử như một chuyện b́nh thường,

 -  Ra nước ngoài th́ ăn cắp, buôn lậu. Chuyện này đặc biệt xảy ra tại nhiều ṭa đại sứ, lănh sự VN và hăng Hàng không VN.

    Bạo lực xảy ra liên tục trên đường phố.

-  tham nhũng bóc lột: bác sĩ y tá vô lương tâm, khai thác khổ đau bệnh tật của đồng loại. Coi tham nhũng, hối lộ là việc tự nhiên

Nơi học đường th́  Giáo chức  và ban Giám hiệu:

  - Sẵn sàng cấm sinh viên học sinh xuống đường biểu t́nh chống Tàu cộng xâm lược, như đă thấy trong các cuộc biểu t́nh từ năm 2007 đến nay

- đuổi học những sinh viên yêu tự do, dân chủ (như Nguyễn Phương Uyên, Phạm Lê Vương Các) hay để cho công an vào trường bắt học tṛ.

 -  thiếu kiến thức và vô tư cách:

      * dạy học sinh gian lận, để ḿnh có thành tích,

       * coi học sinh và gia đ́nh là nơi để làm tiền

       * buộc học sinh phục vụ sinh lư cho ḿnh và cho các quan chức (trường thị trấn Việt Lâm, tỉnh Hà Giang),và tung h́nh khêu gợi lên mạng( theo báo Nghệ An online ngày 02-07-2014),

 
 

 

   C̣n  học sinh th́

   -   không ư thức về hoàn cảnh đất nước (để đảng lo), không băn khoăn về bộ mặt chế độ (để đảng làm), không tham gia các cuộc biểu t́nh yêu nước (thậm chí làm rào chặn đoàn biểu t́nh, phá đám việc tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ), sẵn sàng làm dư luận viên bênh vực chế độ và tấn công phong trào dân chủ

 

-         gian dối: quay cóp khi làm bài,

-         bạo hành (đánh bạn, đánh thầy, chứng kiến hay hùa theo bạn bè),

-     vâng lời tối mặt, thiếu tinh thần độc lập      

 -  Học để thi, để lên lớp, không phải để hiểu biết; học kiểu từ chương, không có tinh thần tự t́m, tự hiểu; làm bài theo văn mẫu, ít óc sáng tạo

Kết luận

Đến đây, các quí vị độc giả nghĩ thế nào về  Văn hóa Việt  dưới  chế độ XHCN.?    Chắc hẳn nhiều quí vị   công nhận rằng Văn hóa Việt  đă tha hóa rồi.  Nếu chế độ XHCN c̣n tồn tại  nơi quê hương mến yêu của  chúng ta, th́  văn hóa này sẽ  đi về đâu? Cầu mong  có ngày nào đó  văn hóa Việt trở lại tốt đẹp cho dân Việt chúng ta  sánh vai cùng   nhân dân trên thế giới năm châu  tự  do và  hạnh phúc trong các lănh vực  Kinh t ế, Tâm linh và Xă hội

Ban Biên tập  biên soạn