Giao tế  trong đại gia đ́nh

   

    Không được gọi nhau  bằng "Mày,Tao"

             (Ư và lời của  Khải Chính -Kim Thư   trong tạp chí  Phô` Việt   Oct.8/2009)

Anh chị em  trong một gia đ́nh  có giáo dục không gọi nhau bằng mày và xưng là tao bao giờ. Những người con gọi nhau bằng mày tao là do lỗi của bố mẹ không biết dạy bảo các con ngay từ khi chúng c̣n nhỏ. Các con gọi nhau bằng mày và xưng tao măi rồi thành thói quen th́ chúng không thể đổi cách xưng hô cho đúng phép được.. Cha mẹ  phải dạy con  cái  cách xưng hô giữa anh chị em với nhau ngay từ khi chúng c̣n nhỏ

   Trẻ em chưa quen "chào hỏi" bà con  và khách lạ

Cha mẹ  phải dạy con  cái  cách chào ai

Muốn chúng chào ai, cha mẹ phải nói cho chúng biết cách chào và bắt chúng lập lại, chẳng hạn như cha mẹ nói: "Chào bác đi con." Các con sẽ nói :"Chào bác ạ !"

Khi có bà con họ hàng thân thuộc  đến chơi nhà, cha mẹ phải giới thiệu họ với các con ḿnh  và nhắc chúng cách chào. Nếu các con ḿnh chơi ở ngoài sân hay ở trong nhà hay ở trong buồng trong khi có thân nhân đến chơi nhà, ta phải gọi  chúng ra để chào bà con.

Khi cha mẹ đến chơi nhà con cái, nếu trong nhà đang có khách, các con phải giới thiệu cha mẹ với khách và giới thiệu khách với cha mẹ.  Có như thế  việc xưng hô trong câu chuyện  mới tự nhiên và thân mật . Bận cho đến mấy hay bất cứ v́ lư do ǵ, ta cũng phải thực hiện  cho bằng được  việc giới thiệu khi có khách đến chơi nhà để mọi người biết nhau hầu tiện cho việc xưng hô. Những người ở vai trên  hay bậc trên  phải được giới thiệu trước.

Đối với trẻ, ta nên nhắc lại việc chào hỏi  nhiều lần chứ đừng tưởng  bảo chúng một lần mà chúng nhớ đâu. Chính v́ thế mà một nhà giào dục  Pháp đă viết : La répition est l'âme de l'enseignhement ( Việc nhắc lại là linh hồn của việc giáo huấn). Về phạm vi giáo dục, việc nhắc lại hay lập đi lập lại có nghĩa  là ôn tập thường xuyên văn ôn  vơ luyện.

Có biết xưng hô hoặc chào bà con đúng cách , bà con mới thân cận nhau. Không biết cách xưng hô dần dần bà con  sẽ xa lánh nhau. Có săn đón nhau bằng cách chào v à dùng   lời mời đúng cách, t́nh gia đ́nh họ hàng mới gắn bó lâu bền. Chính v́ thế mà tục ngữ ta có  câu: "Lời chào cao hơn mâm cỗ"

'Trong việc dạy trẻ về cách xưng hô và chào hỏi, ta không nên quá khắt khe với chứng. Giải thích  và khuyến khích  là cách tốt nhất để dạy trẻ.. Nếu chúng  quen cách xưng hô ở Bắc Mỹ này mà chào ta  là "Hi Bác". Ta cũng đừng nổi giận mà chửi chúng. Trong trường hợp này ta nên vui vẻ xoa đầu trẻ và chỉ cho chúng cách chào cho đúng cách của người Việt. "Chào Bác ạ!)   Đừng bao giờ nổi nóng với trẻ v́ chúng chưa hiểu và cần phải được dạy dỗ. Khi ta nổi nóng lên  là phát  cơn điên th́ kẻ khôn hóa dại người hiền hóa ngu.

Việc xưng hô và chào hỏi c̣n tùy thuộc  ở sự thân t́nh nữa. Nếu ta thường xuyên  thăm trẻ hay chăm nom và săn sóc trẻ với tất cả chân t́nh, trẻ sẽ cảm thấy và tự nhiên.  Chúng sẽ quí mến  ta và vồn vă chào hỏi ta. Việc dạy trẻ trong vấn đề xưng hô và chào hỏi cần phải kiên nhẫn , khéo léo, và có nghệ thuật, không miễn cưỡng được. Nếu trẻ không muốn chào, ta phải từ từ giải thích cho chúng hiểu. Khi hiểu, chúng  sẽ vui vẻ chào khách. Đừng quá khắt khe với chúng,  kẻo ta mắc phải khuyết điểm  giáo đa thành oán. 

 

     Không nên gọi cha mẹ là ông già, bà già

 

 Có nhiều người gọi  cha của ḿnh  là Ông Già và mẹ của ḿnh  là Bà Già. Bắt chước kẻ khác , người ta quen miệng gọi cha mẹ như vậy. Thâm tâm  người  con chắc chẳng có ư ǵ xấu, tuy nhiên  những cách nói đó dần dà  đưa người con  đến lúc nào đó coi thường cha mẹ. Lúc mà người con trưởng thành , bắt đầu làm ra tiền, tự túc  được, không c̣n cần  sự giúp đỡ của cha mẹ nữa, nhất là lúc cha mẹ  đau yếu bệnh họan, th́ người con  dễ có  tư tưởng không tốt về cha mẹ, coi thường cha mẹ, rồi  cuối cùng khinh cha mẹ , và coi cha mẹ già , cổ hủ, biết ǵ tân tiến nữa đâu. Về phía cha mẹ, các ngài càng lớn tuổi bao nhiêu, ít làm được ǵ giúp đỡ các con, th́  nghĩ rằng ḿnh trở nên vô  dụng , nên các con khinh rể  ḿnh. Càng nghĩ như vậy, các ngài  càng buồn cho tuổi già của ḿnh. 

Vây   thế hệ trẻ nên chấm dứt cách gọi cha mẹ như vậy đi.

 
            

     Những xáo trộn  giữa cha mẹ và con cái  ở hải ngoại

Theo tài liệu của tâm lư Gia  Barbara D. Angelis  trong cuốn sách  Are you  the one for me  th́ những quyết định và thái độ của một người đối với chính ḿnh hay đối với người khác đă được h́nh thành  tới mức độ 95% qua ḍng thời gian từ zero tuổi cho tới 18 tuổi.  Trong con số mức độ 95% này th́ 50% trí óc họ thâu thập được  ngay  từ  zero tuổi cho tới 5 tuổi ở nơi mẹ cha, anh chị em ruột trong gia đ́nh;   30% trí óc thâu thập  được  từ   5 tuổi đến 8 tuổi ở nơi thầy cô bạn bè và sách vở, tại trường mẫu giáo và trường tiểu học;  c̣n  15% trí óc thâu thập được  từ 8 tuổi cho tới 18 tuổi ở nơi thầy cô bạn bè và sách vở.

Căn cứ vào tài liệu của tâm lư gia Barbara D Angelis th́  những bậc mẹ cha  đă trên 20 tuổi  mới sang Mỹ sinh sống, th́  những quyết định  của họ, và  cách hành xữ của họ đối với chính ḿnh hay đối với những người khác  chịu ảnh hưởng văn hóa Việt tới mức 95%. Trong khi đó  người con của họ  sinh ra tại Mỹ nay đă 20 tuổi , th́  những  thái độ  và cách hành xử của em, đối với chính ḿnh  hay đối với những người khác  đă chịu ảnh hưởng văn hóa Mỹ tới mức độ tối thiểu 35%.

Trong một gia đ́nh mẹ cha hoàn toàn văn hoá Việt, c̣n con cái   sinh ra tại Mỹ  tiếp thu văn hóa Mỹ  th́   đương nhiện  lối hành xử  giữa cha mẹ và con cái có nhiều vấn đề xẩy ra

Những yếu tố khác biệt giữa văn hóa Việt và văn hóa Mỹ

Mô thức gia đ́nh kiểu Việt

Xă hội Việt  cũng như  Trung Hoa  xem gia đ́nh là thực thể  làm nền tảng h́nh thành  xă hội.    V́ sống bằng nông nghiệp, nghề nặng nhọc , cần nhiều người hợp tác, nên gia đ́nh Việt chủ trương đa tử đa tôn đa phú quư. Thường th́ gia đ́nh Việt là một gia đ́nh đông con. Gia đ́nh  bắt đầu bằng một tổ ấm uyên ương  giữa một người  nam và một người nữ thương yêu nhau, hứa hẹn sống chung t́nh, vợ chồng chung thủy.  Gia đ́nh là nền móng căn bản xây dựng  cuộc sống  trong t́nh yêu thương, thông cảm và chia sẻ vui buồn giữa hai vợ chồng cũng như giữa  cha mẹ và con cái.Chính gia đ́nh  làm nền tảng  cho mọi thứ  t́nh yêu khác phát xuất. Gia đ́nh nới rộng  gồm có vợ chồng con cái và ông bà cùng nhau chung sống dưới một mái nhà. Mái nhà này là nơi chôn rau cắt rốn của con cái cháu chắt. Dưới mái nhà  t́nh cảm bao che mọi người. Chính T́nh  cảm đưa đến đạo Tổ Tiên

Gia đ́nh Việt  chịu  ảnh hưởng  của Nho Giáo Khổng Mạnh  gần ngàn năm từ tư tưởng đến  mặt luân lư đạo đức :   trong cách thế tư duy, cách thế suy nghĩ, cách thế ăn ở, trong tâm t́nh và  trong phong tục tập quán.

 Nho giáo là một đạo hành vi chứ không phải là đạo lư thuyết.Nho giáo thường nhấn mạnh  tam cương ngũ thường, tam ṭng tứ đức.. Khổng Giáo đă tạo ra  cho gia đ́nh Việt  và xă hội Việt một nếp sống có quy củ, có phép tắc, có luân thường, có trật tự trọng nhân cách . Ông bà, cha mẹ, con cái, anh chị em,  trong gia đ́nh phải kính trọng nhau, thương yêu nhau, nhường nhịn  nhau và lễ phép đối với kẻ bề trên: đi phải thưa, về phải tŕnh, vấn đề  dựng vợ gả chồng phải được tuân theo ư kiến  của cha mẹ.

Mô thức gia đ́nh kiểu M (Văn hóa  kỹ nghệ (người người đi  vào  cơ  xưởng)

Xă hội Mỹ & xă hội Tây Phương  lấy con người cá nhân  làm nền tảng để h́nh thành xă hội. Cá nhân là trọng  và căn bản, gia đ́nh  chỉ là  một khung cảnh cần thiét để cá nhân nảy nở. Gia đ́nh  là một hợp đồng sống chung được hợp pháp hóa trước mặt pháp luật một cách tạm thời bằng một tờ hôn thú. Như vậy  gia đ́nh Mỹ ( Tây Phương) hiểu theo nghĩa thế tục. chứ không theo nghĩa tôn giáo.

Gia đ́nh Mỹ  chấp nhận những giá trị sau đây:

 -dạy  con cái bắt chước & thán phục  mẫu người tự thành đạt, biết tranh đấu, tự giải quyết các vấn đề, dạy con  tinh thần độc lập, quyền yêu thương.  Cha mẹ muốn con  trưởng thành lúc 18 tuổi để tự lập. Con cái 18 tuổi  cảm thấy phải thoát ly để t́m cuộc sống mới.

-được tư do hưởng thụ, không bị ràng buộc vào một khế ước  hay hợp đồng  sống chung  dù đó là hôn nhân.

-thích di chuyển nhà , xưng hô không g̣ bó vào cách giả tạo nào,

- thích bàn luận, lấy ư kiến và giải quyết mọi xung khắc bằng  cách biểu quyết.

 

Giải pháp tránh  những xáo trộn  

Sự khác biệt này  chính là nguyên nhân của sự xáo trộn  nơi gia đ́nh Việt. Biết được sự khác biệt này v́ lư do văn hoá. nên cha mẹ và con cái phải khoan dung với nhau, chấp nhận sự khác biệt. Nhờ khoan dung và  chấp nhận sự khác biệt th́ mới có thể sống chung được. C̣n nếu không  khoan dung và không chấp nhận, mà cứ đ̣i hỏi phần thắng về ḿnh, th́ sẽ có nhiều bất hoà lục đực gây ra. Nếu cha mẹ hiểu biết  dược  cái thực trạng  văn hóa của ḿnh và văn hóa Mỹ của người con, th́ đừng buồn  rầu nhưng  thản nhiên hướng dẫn người con  hiểu biết những giá trị luân lư  của Văn hóa Việt, những giá trị  giao tế  của văn hóa Việt. Giá trị luân lư Việt  cũng tương tợ như   giá trị luân lư của các tôn giáo ( Phật Giáo,Kitô Giáo) v.v..  Bởi vậy  cha mẹ cũng nên khích lệ các con của ḿnh tham gia các  hoạt động của các tôn giáo để nhờ đấy  các con có một nền luân lư vững chắc.. Cái tinh thần khoan dung và cảm thông cùng với t́nh yêu thương của cha mẹ  sẽ từ từ thuyết phục đươc các người con bớt phần kiêu căng tự phụ, vọng ngoại sa đoạ vô lễ hỗn xược, biết so sánh cái hay của hai nền văn hoá, cái dở của hai nền văn hoá, qui tự cả hai cái hay của hai nền văn hóa  Việt Mỹ mà sống.  

Nếu cha mẹ  làm được như  vậy, th́  gia đ́nh Việt hải ngoại mới cảm thấy sung sướng   và hạnh phúc( Người viết :  PXK)

 

        Không nên nói dối  con cái

                                            NHUNG LOI NOI DOI CUA ME

                                                                                (Rút ra từ  Internet)

  

Thuở nhỏ, gia đ́nh cậu bé rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi có đủ cơm ăn, mẹ liền lấy cơm ở trong chén ḿnh chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ không đói !

——>Mẹ nói câu nói dối đầu tiên!

 

Khi cậu bé lớn dần lên, người mẹ tảo tần lại tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô bắt cá về cho con ăn cho đủ chất. Cá rất tươi, canh cá cũng rất ngon. Khi các con ăn thịt cá, mẹ lại ngồi một bên nhằn đầu cá. Lấy lưỡi mà liếm những mảnh thịt sót lại trên đầu cá. Cậu bé xót xa, liền gắp miếng cá trong bát ḿnh sang bát mẹ, Mẹ không ăn, lại dùng đũa gắp trả miếng cá về bát cậu bé. Mẹ bảo: Con trai, con ăn đi, mẹ không thích ăn cá.                      

——> Mẹ nói câu nói dối thứ hai.

 

Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, Vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xă nhận vỏ hộp diêm về nhà ngồi cặm cụi mà dán vào mỗi tối, để kiếm thêm chút tiền chi tiêu cho gia đ́nh. Một buổi tối mùa đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc. Thấy mẹ vẫn c̣ng lưng dán vỏ bao diêm bên cạnh chiếc đèn dầu. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ c̣n phải đi làm nữa mà. Mẹ cười nhẹ: "Con trai, đi ngủ đi. Mẹ không buồn ngủ"                                                      

——> Mẹ lại lần thứ ba nói dối.

 

Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, Ngày nào cũng đứng ở cổng trường thi, làm chỗ dựa tinh thần cho cậu bé đi thi. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc. Người mẹ nhẫn nại đứng dưới cái nắng hè gay gắt chờ con suốt mấy tiếng đồng hồ. Tiếng chuông hết giờ đă vang lên. Mẹ nghiêng người đưa cho cậu bé b́nh trà đă được pha sẵn, dỗ dành cậu bé uống, b́nh trà nồng đượm, t́nh mẹ c̣n nồng đượm hơn. Nh́n thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa b́nh trà trong tay mời mẹ uống. Mẹ bảo: Con uống nhanh lên con. Mẹ không khát !   

 ——>Mẹ nói dối lần thứ tư

 

Sau khi Cha lâm bệnh qua đời, Mẹ vừa làm Mẹ vừa làm Cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá. Ngậm đắng nuốt cay nuôi con ăn học, cái khổ không lời nào kể xiết. Có chú Lư ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngơ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều t́m cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đ́nh cậu bé tội nghiệp. Con người chứ đâu phải cây cỏ, lâu rồi cũng sinh t́nh cảm. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, việc ǵ phải một ḿnh chịu khổ thế. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn thủ thân như ngọc, kiên quyết không đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ kiên quyết không nghe. Mẹ bảo: Mẹ khôngyêu chú ấy.

——>Mẹ nói dối lần thứ 5.

 

Sau khi cậu bé và các anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ để duy tŕ cuộc sống. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: Mẹ có tiền mà!

——>Mẹ nói dối lần thứ 6.

 

Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty nghiên cứu máy móc. Sống ở Mỹ một thời gian, khi đă có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng mẹ tốt hơn. Nhưng lại bị mẹ từ chối. Mẹ bảo: Mẹ không thich!                 

——>Mẹ nói dối lần thứ bảy.

 

Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ già đi nhiều và yếu quá rồi. Nh́n mẹ bị bệnh tật dày ṿ đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn v́ thương xót mẹ. Mẹ lại bảo: Con trai, đừng khóc, mẹ không đau đâu.                        

 ——> Đấy là lần nói dối cuối cùng của mẹ !!!

 

  Nhận định

 Ai cũng biết  bà mẹ  nói dối  là v́ bà  muốn hiến thân cho con cái, không muốn con cái lo lắng ǵ cho bà, bà muốn các con của bà sung sướng cả về tinh thần và vật chất. Thế rồi bà chết đi, con cái khám phá  ra được rằng  bà khổ sở v́ thiếu thuốc, thiếu ăn, thiếu áo mặc, ốm đâu, gầy c̣m trong khi các con  thành công  trong sự nghiệp  sống đời sống khá  giả muốn báo đáp ơn sinh thành ơn dưỡng dục, mà không có cơ hội làm bổn phận của ḿnh. Con cái  tất  buồn rầu, ray rứt mỗi khi nghĩ đến mẹ.

Chính v́ lư do này, các bà mẹ không nên nói dối. Mục đích  của các bà thương con,nhưng phương tiện thương con  không đúng cách. Kết luận không nên nói dối.

 

 

 
 

 

                                                        

             Bạc t́nh bạc nghĩa

                    Tác gỉả:  Nguyễn Mạnh San
 

Khi c̣n ở Việt Nam chúng ta chỉ được nghe kể chuyện lại hoặc đôi khi được nh́n thấy tận mắt tai nghe những thảm cảnh vợ chồng bị đổ vỡ v́ người chồng có bồ bịch với người đàn bà khác, bỏ bê vợ con hoặc có vợ bé con rơi đem giấu diếm ở một nơi kín đáo. Nhất là trong giới phụ nữ b́nh dân, nhiều cảnh đau thương đến rơi lệ của những người vợ dịu hiền, thật thà chất phác, phải làm việc vất vả ngày đêm bằng chân tay, thay thế cho người chồng bội bạc và thay thế cho người Cha vô trách nhiệm, để nuôi dưỡng một đàn con nhỏ dại khờ đến khi chúng khôn lớn, được thể hiện qua câu ḥ đă đi sâu vào ḷng người phụ nữ Miền Nam, vang vọng lên trong các đêm khuya thanh vắng từ các xóm nghèo như:

 

image

 

Ḥ ơi! Gió đưa bụi chuối sau hè,

Anh mê vợ bé bỏ bầy con thơ.

 

 
 

Tuy nhiên theo sự nhận xét khách quan cho biết, những thảm cảnh này xảy ra trước đây ở Việt Nam, phần nhiều là chỉ bạc t́nh chứ không đến nỗi bạc nghĩa, mặc dầu là người chồng hết yêu thương vợ ḿnh thật đấy, nhưng cái ơn sâu nghĩa nặng ngàn vàng của người vợ, hàng ngày tận tụy săn sóc từ miếng cơm manh áo cho chồng cho con được sống êm ấm hạnh phúc trong những năm tháng vợ chồng c̣n chung sống bên nhau, th́ họ đâu nỡ ḷng nào dám quên cái ơn sâu nghĩa nặng ngàn vàng đó, nếu không bằng cách này th́ cũng bằng cách khác, trực tiếp hay gián tiếp, họ cũng cố gắng làm tốt một việc ǵ để đền đáp lại một phần nào cho vợ cho con, v́ họ nghĩ lại hành động sai quấy của ḿnh đă phạm lỗi đối với vợ con.

Nhưng kể từ khi chúng ta bỏ quê hương đi t́m tự do để được định cư tại Hoa Kỳ đă hơn 37 năm qua, th́ có một số những cặp vợ chồng bị đổ vỡ lại xảy ra trái ngược hẳn đối với những thảm trạng vừa mới được kể trên, mà có lẽ chúng ta cũng nên đổi ngược lại câu ḥ trên cho đúng với thực trạng nội dung của câu chuyện mà chúng tôi sắp kể lại dưới đây đến quư độc giả là:

 

image

 

Ḥ ơi! Gió đưa bụi chuối sau hè,

Em mê bồ nhí bỏ bầy con thơ.

Anh Tony Chung và chị Ngọc Thúy đă lấy nhau được trên 14 năm và có 4 người con, đứa lớn nhất 11 tuổi và nhỏ nhất hơn 2 tuổi, vợ anh là người có bằng cấp 4 năm đại học, làm nghề bán bảo hiểm xe hơi và nhân thọ, nhưng từ khi lập gia đ́nh với anh Tony Chung đến nay, chị Ngọc Thúy chỉ ở nhà lo việc nội trợ và săn sóc con cái nhà cửa, trong khi anh Tony Chung làm chủ một cơ sở thương mại có khoảng 15 nhân viên người Việt và người Mễ, làm việc dưới quyền chỉ huy trực tiếp của anh. Sau khi trả lương cho nhân viên và trừ tất cả mọi chi phí cho cơ sở thương mại, lợi tức hàng tháng anh thu về ít nhất từ 15 cho đến 20 ngàn trở lên, nên cuộc sống của gia đ́nh anh rất trưởng giả, không kém ǵ đời sống sang trọng của một gia đ́nh bác sĩ Mỹ chuyên khoa tại đây. Cách đây hơn 2 năm, anh Tony Chung t́nh cờ bắt gặp quả tang chị Ngọc Thúy đang đi vui vẻ tay trong tay một cách âu yếm với một người thanh niên, trông trẻ tuổi hơn anh đến 6, 7 tuổi tại một shopping center, vừa nh́n thấy cảnh tượng này như một tiếng sét đánh trúng ngay vào trái tim anh, làm anh hoa cả đôi mắt như sắp sửa té xuống đất, anh vội vàng bước nhanh tới một cái ghế dài đă kê sẵn trong hành lang của trung tâm, để anh ngồi xuống lấy lại hơi thở và sự b́nh tĩnh trong tâm hồn.

Sau vài phút anh lấy lại được sự b́nh tĩnh, anh vội vàng lái xe trở về thẳng nhà, ngồi ở pḥng khách chờ đợi vợ về để hỏi vợ ḿnh xem tại sao lại có sự việc lạ lùng như thế đă xảy ra trước mắt anh vào buổi chiều nay khi anh đến shopping center để định mua một món quà đặc biệt để tặng vợ ḿnh, nhân dịp kỷ niệm ngày cưới nhau sắp được 15 năm vào Thứ Bảy cuối tuần này. Như có linh tính báo trước là hành động của chị chiều nay đă bị lộ diện đối với chồng chị rồi, nên khi chị vừa mới mở cửa bước vào nhà, chị đă nh́n thấy anh Tony Chung với nét mặt thất sắc, pha lẫn một chút giận dữ, là chị hiểu ngay sẽ phải đối đáp thế nào với anh, chị thong thả b́nh tĩnh ngồi xuống chiếc ghế đối diện với anh. Không cần phải chờ đợi chồng chị lên tiếng đặt câu hỏi, chị đă vội vàng nói:

“Em đoán chắc anh đă biết hoặc đă thấy những sự việc ǵ em làm chiều nay rồi, em không cần phải nhắc lại làm ǵ, v́ nhắc lại chỉ làm cho anh tức giận và làm tổn thương đến ḷng tự ái của anh, là anh đă có người vợ phạm tội ngoại t́nh. Điều này đúng thật 100%, em không dám chối căi sự thật vẫn là sự thật, nếu em có chối căi th́ chỉ làm cho anh tức giận thêm và có thể dẫn đưa anh đến một hành động thiếu suy xét, mà kết quả sẽ c̣n tệ hại hơn cho chúng ta và cho con cái chúng ta sau này. Em xin chấp nhận tạ lỗi với anh về hành động phạm tội ngoại t́nh của em và cho đến ngày hôm nay, em không c̣n cách ǵ để che đậy hành động ngoại t́nh của em nữa, em xin phép được chia tay với anh kể từ giờ phút này, em ra đi không cần đ̣i hỏi tiền bạc hay tài sản ǵ của anh mà anh đă bỏ công bỏ sức lực, bỏ tiền bạc trong nhiều năm qua, để tạo dựng lên sự nghiệp như ngày hôm nay, và em cũng sẵn sàng để lại 4 con cho anh nuôi dưỡng chúng nên người. V́ đối với em, anh là người Cha rất tốt, biết lo lắng săn sóc cho các con được hoàn toàn đầy đủ từ vật chất cho đến tinh thần, nhưng nếu nói anh là người chồng tốt th́ cần phải xét lại những điểm sau:

 
 

 

Từ ngày anh lấy em về làm vợ, mới có 3 tháng sau, cuối tuần nào anh cũng đi nhậu với bạn bè, không tại nhà ḿnh th́ cũng hết nhà bạn này đến nhà bạn khác, mỗi lần như thế em phải đi theo anh và mang tất cả 4 đứa con nhỏ theo anh cho đến nửa đêm hoặc gần 1 giờ sáng hôm sau mới về tới nhà. Sở dĩ em phải theo chân anh như vậy, là để lái xe đưa anh về nhà được an toàn, v́ sợ anh uống rượu vào, lái xe có thể dễ gây tai nạn hoặc bị cảnh sát bắt giam. Em biết anh không thể bỏ tật uống rượu, v́ rượu là người yêu suốt đời của anh và những người bạn nhậu của anh là những người tri kỷ với anh, chứ không phải là vợ anh và con anh. Trong 10 năm qua liên tục, em đă cố gắng t́m đủ mọi cách để thuyết phục anh bỏ uống rượu hay yêu cầu anh thỉnh thoảng hăy uống, nhưng em đă hoàn toàn thất bại.

Mặc dù tiền bạc anh đưa cho em tiêu xài quá dư thừa, nhưng anh nên hiểu rằng tiền bạc không tạo dựng được t́nh yêu. Người ta vẫn thường nói tiền hết th́ t́nh cũng hết, nhưng đối với em, tiền hết nhưng t́nh vẫn c̣n. Đúng như thế, bao nhiêu năm trời sống bên cạnh anh, tâm hồn em vẫn cô đơn trống trải, không có t́nh yêu, măi cho đến hơn 2 năm nay em mới thật sự có t́nh yêu. Vậy em xin trả lại cuộc sống độc thân tự do của anh. Với tài năng, tiền bạc và tài sản mà anh đang có, th́ anh muốn ai chả được, những thiếu nữ trẻ trung, xin đẹp và tài giỏi hơn em gấp trăm ngàn lần đang sẵn sàng chờ đợi anh ở Việt Nam, anh chỉ cần gật đầu một cái, là cô nào cô ấy tranh nhau t́nh nguyện xin được đến nâng khăn sửa túi cho anh. Một điều chót em muốn nhắc nhở với anh một lần nữa, là t́nh yêu đích thực không thể mua được bằng tiền bạc như anh tưởng, mà chỉ có thể mua được bằng những cử chỉ âu yếm, ân cần săn sóc với lời nói ngọt ngào tŕu mến đối với người ḿnh yêu.

V́ t́nh yêu không phải là một thứ đồ cổ quư giá, đem cất giấu đi một nơi an toàn, sợ bị người khác đánh cắp mất nên thỉnh thoảng lại mang nó ra lau chùi cho sạch những bụi bặm, để đem nó ra khoe cho một số bạn thân thiết nh́n thấy khen ngợi, xong rồi lại đem cất giấu nó đi một chỗ. Nếu bất cứ ai có quan niệm t́nh yêu bằng những hành động như thế, th́ người đó sẽ không bao giờ có được t́nh yêu chân thành đáp lại của người ḿnh yêu. Đây là một kinh nghiệm sống đau thương trong t́nh yêu của anh đă dành cho em, mà em đă phải âm thầm cắn răng chịu đựng trong suốt gần 15 năm qua và cho tới giờ phút này, em phải thú thật với anh rằng, mới chỉ hơn 2 năm qua, em mới có được t́nh yêu thật sự trong trái tim em, v́ người em yêu đă không cư xử với em như là một thứ đồ cổ quư giá như anh đă cư xử với em, mà người này đă ân cần săn sóc em để đáp ứng đúng với nhu cầu t́nh cảm tâm lư của người con gái khi lấy chồng, giống như cây cỏ hoa lá muốn được xanh tươi lâu dài, th́ cần phải được tưới nước đều đặn. Mặc dầu em biết rơ hành động này của em đối với pháp luật, em đă phạm tội ngoại t́nh và đối với luân thường đạo lư gia đ́nh theo phong tục nho giáo Việt Nam, th́ em là một người đàn bà hư thân mất nết, đă phản bội lại t́nh yêu của anh dành cho em, nhưng khổ một nỗi, t́nh yêu mà anh dành cho em là thứ t́nh yêu như em vừa mô tả ở trên. Nếu em cứ vẫn tiếp tục chung sống với anh như một món đồ cổ quư giá của anh, th́ suốt đời em sẽ không bao giờ có được t́nh yêu đích thực với anh như em hằng mong đợi và tới một ngày nào đó trong tương lai, em sẽ không c̣n là một thứ đồ cổ quư giá để anh cất giấu đi nữa, mà em sẽ trở thành một thứ đồ chơi cũ kỹ vô dụng, đến lúc đó, anh sẽ thẳng tay vứt bỏ nó đi không thương tiếc.